Sennensha Việt Nam

Arigatou Blog Arigatou Blog Arigatou Blog

episode-10

Tiếng ngáy to ở Hà Nội.
Ngủ say trong lúc đi massage chân thật sự là một cách hiệu quả để giải tỏa căng thẳng

Ở phía trước đại sứ quán Nhật Bản là đường Vạn Phúc, nếu đi về hướng đông, sẽ giao với đường Liễu Giai. Sau khi đi qua ngã tư đó sẽ bắt gặp quán ăn hải sản cao cấp – Nhà hàng Hải Sản Phố ở phía bên trái đường.
Đi thẳng một đoạn, phía bên phải đường sẽ có một bức ảnh minh họa và biển quảng cáo hướng vào mắt.
Thiết kế rất đẹp. Ở Nhật Bản cũng có rất nhiều quán massage nhưng tôi chưa gặp ở đâu có biển quảng cáo như thế này. Nhà thiết kế ở Việt Nam cũng thật là đỉnh quá.

Thật sự rất đặc biệt.

Khi bước vào trong, tôi nghe thấy giọng của nhân viên nữ tiếp tân người Việt Nam chào với tiếng Nhật không được thông thạo cho lắm. Trông họ rất thân thiện và cởi mở. Ở đây có cả những vị khách người Việt Nam và người Nhật.
Sau khi leo lên cầu thang, tôi vào phòng trị liệu. Không có bất kì mùi khó chịu nào trong cửa hàng. Có lẽ, do là tiệm massage chân, nên việc dọn dẹp cẩn thận và khử mùi là việc rất quan trọng, nếu không làm được điều đó sẽ khiến quán bị nặng mùi mất. Không biết người ta đã dọn dẹp và khử mùi bằng cách nào nữa. Tôi thì khá là chú ý đến việc này.

Trong phòng có đặt 1 chiếc ghế tựa lớn. Nhìn như chiếc ghế ngồi hạng sang của máy bay thời xưa vậy.
Căn phòng tối mờ mờ. Và hơi lành lạnh. Nếu đi từ bên ngoài nóng nực vào thì đây là một cảm giác rất dễ chịu. Tôi được phát một chiếc quần lụa và cởi trần phía trên. Ánh sáng trong phòng khá mập mờ.
Tôi được đặt một túi vải ấm phía sau lưng và cổ. Có vẻ trong đó là các loại ngũ cốc thực vật. Phía trên cơ thể mát lạnh nhờ điều hòa, phía sau cổ và lưng thì ấm nóng. Tôi cảm giác như máu mình được lưu thông tốt hơn.
Nhân viên bắt đầu rửa chân cho tôi. Nước rửa chân có mùi thảo dược, ấm nóng, có cảm giác rất dễ chịu.
Sau đó là tiến hành massage mặt sau của chân.

Cứ như vậy, chưa đầy 10 phút tôi đã ngủ say mất rồi. Tôi bị đánh thức bởi giọng nói của cô nữ nhân viên, có vẻ cô ấy đã nói bằng tiếng Việt rằng : “Kính thưa quý khách, đã xong rồi ạ.”
Tôi hướng về phía giọng nói đang phát ra và mở mắt ra thì thấy, những cô nhân viên trị liệu cho tôi đang cười khúc khích. Họ vừa nhìn nhau và đôi lúc lại nhìn tôi. Thực ra thì tôi cũng không cảm thấy khó chịu lắm. Và điều đó đã diễn ra khoảng ba lần.

Khi trở về Nhật, tôi tự hào kể với bạn tôi về ánh mắt và cử chỉ dịu dàng của những người phụ nữ sau khi massage cho tôi. Người bạn đó sau một lúc nghe tôi kể vừa mỉm cười vừa nói “À, tôi hiểu rồi!” .
“Ngáy, là do ngáy đấy” , “Họ ngạc nhiên và quá ngán với tiếng ngáy ồn ào của ông đó!” , người bạn tnói.
Chỉ mới chưa đầy 10 phút sau khi bắt đầu được massage, tôi được nhân viên xoa bóp chân nên đã ngáy một cách thoải mái và chìm vào giấc ngủ.
Khi được cất tiếng gọi, tôi ngồi dậy với cơ thể to lớn của mình

“Khách hàng, ông có cảm thấy thoải mái hơn không ạ? Có vẻ như ông đã cảm thấy yên tâm và ngủ rất ngon, trông ông ngủ như trẻ con vậy” . Cuối cùng tôi cũng đã hiểu được nữ nhân viên massage muốn nói gì.
Tôi cũng nghĩ là chắc chắn tôi đã ngáy lúc ngủ ở đó. Tôi tự mình nhận ra điều đó và bật cười thật to.

Dần dần, tôi nghiện massage chân và đến đó rất thường xuyên.

Sau khi kết thúc trị liệu, tôi đi xuống bàn tiếp tân phía dưới lầu.
Trong phòng, tôi để ý thấy một thông báo như trong hình.

Phương châm kinh doanh
1. Khách hàng là thượng đế
2. Luôn tận tâm, tận lực phục vụ
3. Chất lượng tốt, giá rẻ
4. Luôn luôn lắng nghe ý kiến của quý khách hàng
5. Sự hài lòng của quý khách là hạnh phúc của chúng tôi
Thông báo đó được viết bằng cả tiếng Nhật, tiếng Việt và tiếng Anh. Không biết chủ quán có phải là người Nhật không? Chắc chắn có rất nhiều rắc rối trong các cửa hàng như thế này. Người ta cũng nói với tôi rằng có các cửa hàng liên kết gần đó. Không biết người ta đã quản lý như thế nào nữa.

Ngồi một lúc, tôi được phục vụ trà. Tôi đã uống rất nhiều, nói "Cảm ơn" và sau đó rời khỏi cửa hàng. Khi tôi đi ra khỏi cửa hàng, chào đón tôi lại là cái nóng của Hà Nội.

Chỉ có tiếng Nhật là được viết làm sao cho đọc được thật rõ ràng. Nhưng không hiểu sao tôi vẫn nghĩ tôi khi ở khó mà trở thành thượng đế.

Khi tôi trở lại thăm cửa hàng thì nó không còn nữa.
Có vẻ cửa hàng đã được chuyển đến một nơi ở gần đấy.
When I returned to visit the store, it was gone.
Looks like the store has been moved to a nearby location.

To Be Continued

Prev

Next