episode-6
Ồ, ngay cả chỗ này cũng có nhà thờ ư?
Arigatou Cafe đang được bao bọc bởi
Đức Chúa Giêsu
Có nên mở cái cổng ra? Hay là để nguyên trạng như thế? Câu chuyện về cánh cổng.
Tôi luôn đắn đo suy nghĩ rằng, có nên mở cổng hay giữ nguyên trạng thái đóng như bây giờ.
Nếu đóng cổng lại thì sẽ chẳng buôn bán được gì cả. Bởi vì, điều thiết yếu trong lĩnh vực kinh doanh dịch vụ là có một mặt tiền rộng và luôn mở cổng đón khách.
Tôi cảm thấy cánh cổng như trong ảnh rất được. Nó đã được thiết kế. Khi tôi đi dạo trên phố, tôi bắt gặp rất nhiều cánh cổng trên thực tế được tạo ra nhằm mục đích bảo vệ an toàn tuyệt đối cho tòa nhà.
Cánh cửa ở lầu 4 của Arigatou Cafe. Nó có 2 lớp với 4 ổ khóa kèm theo.
Mọi người hãy nhìn vào bức ảnh này. Tất cả các ngôi nhà trên khu phố của ngôi nhà tôi thuê đều ở trong trạng thái phòng bị chống trộm toàn diện. Ở Nhật Bản, gần đây, những ngôi nhà được xây dựng sẵn để bán thì có nhiều nhà không có cổng, trước nhà sẽ xây dựng bãi đỗ xe nên không có cổng mà chỉ có hộp đựng thư gửi từ bưu điện mà thôi.
Nếu bỏ cái cổng đi thì an ninh có sao không? Những nhân viên thường trú của công ty chúng tôi cũng đang ngủ tại căn nhà đó có gặp nguy hiểm gì không? Nếu trộm đột nhập vào từ sảnh chính diện thì thì phải làm sao để trốn và bảo vệ an toàn cho bản thân đây?
Những nhân viên thường trú đang rất lo lắng về vấn đề này. Nếu thế thì phương pháp tốt nhất là lắp camera theo dõi. Rồi sẽ lắp còi báo động, trang bị thang dây thừng và đặt vật dụng phòng thân ở dưới gối.
Từ những việc như thế này, mà kể từ lúc tìm nhà, thuê nhà, đến công tác chuẩn bị để mở quán, chúng tôi đã gặp không ít khó khăn, lo lắng và cả sợ hãi.
Vợ chồng bác Tuấn, người mà đã giới thiệu căn nhà này cho tôi, dường như nhìn thấu được những nỗi bất an mà tôi đang mang trong mình, ông đã nói với tôi rằng: “Gần đây có ký túc xá của các chú công an nên an ninh của khu vực này rất tốt đấy. Những người sống ở khu vực này cũng là người dân bản địa gốc, đã sinh sống ở đây lâu rồi, nên khu vực này sẽ rất dễ sinh hoạt cho những người nước ngoài như ông đó.”
Phải công nhận là được sống ở khu vực gần chỗ vợ chồng bác Tuấn thì rất yên tâm, nhưng đâu đó trong thâm tâm tôi vẫn cảm thấy có chút lo lắng đối với ý thức phòng chống tội phạm của khu vực gần đó.
Một ngày nọ, khi tôi có dịp đi ăn tối ở ngoài và trở về căn nhà vào lúc tối muộn. Lúc đó căn nhà vẫn đang trong quá trình xây dựng nội thất. Vì đường trong hẻm không có đèn đường nên xung quanh tối đen, và rất yên tĩnh. Khi tôi bước xuống taxi và nhìn vào con hẻm, khung cảnh trước mắt khiến tôi nghẹn lại mà không nói được nên lời.
「!!!」
Bức tranh minh họa của đức chúa Giêsu đang hướng về phía tôi. Ở phía trước căn nhà tôi thuê là chỗ trọ của những người làm việc cho nhà thờ gần đó. Có lẽ ở phía trong cánh cổng nhà họ đang treo bức tranh vẽ chúa Giêsu. Trong nhà đang bật đèn sáng nên từ bên ngoài có thể nhìn thấy khuôn mặt của chúa Giêsu được chiếu sáng.
Từ khoảnh khắc tôi nhìn thấy điều đó, tôi đã quyết định mở cánh cổng ra.
Cổng đã được đặt xuống và một cửa hàng chắc chắn đã hoàn thành.
Tôi vốn dĩ không quan tâm tới tôn giáo lắm, nhưng lần đầu nhìn thấy nó, tôi thật sự đã rất kinh ngạc. Và những lo lắng của tôi cũng giảm hẳn.
Bây giờ nơi trọ ấy đã bị dời đi, nhường chỗ cho một quán cà phê mới được mở.
Now that place has been moved, making way for a cafe.